Saturday, 28 February 2009

Mount Tabor in the Holy Land














Mount Tabor (Hebrew: Har Tavor) is a hill rising 500m above the Jezreel Valley in the region of Galilee. Due to its strategic location along the north-south road, it has been an important fortress since ancient times. Christians have identified a rock atop Mt. Tabor as the place of the Transfiguration of Christ since the 4th century AD.

In the Bible
Deborah sent for Barak son of Abinoam from Kedesh in Naphtali and said to him, "The LORD, the God of Israel, commands you: 'Go, take with you ten thousand men of Naphtali and Zebulun and lead the way to Mount Tabor. I will lure Sisera, the commander of Jabin's army, with his chariots and his troops to the Kishon River and give him into your hands.'" (Judges 4:6-7) You created the north and the south; Tabor and Hermon sing for joy at your name. (Psalm 89:12)"As surely as I live," declares the King, whose name is the LORD Almighty, "one will come who is like Tabor among the mountains, like Carmel by the sea. (Jeremiah 46:18) Jesus took with him Peter, James and John the brother of James, and led them up a high mountain by themselves. There he was transfigured before them. His face shone like the sun, and his clothes became as white as the light. Just then there appeared before them Moses and Elijah, talking with Jesus. Peter said to Jesus, "Lord, it is good for us to be here. If you wish, I will put up three shelters—one for you, one for Moses and one for Elijah." While he was still speaking, a bright cloud enveloped them, and a voice from the cloud said, "This is my Son, whom I love; with him I am well pleased. Listen to him!" When the disciples heard this, they fell facedown to the ground, terrified. But Jesus came and touched them. "Get up," he said. "Don't be afraid." When they looked up, they saw no one except Jesus. As they were coming down the mountain, Jesus instructed them, "Don't tell anyone what you have seen, until the Son of Man has been raised from the dead." (Mt 17:1-9)

History
Due to its strategic importance, Mount Tabor has often been surmounted by a fortress. Tabor was first occupied by a Seleucid fortress in the 3rd century BC. It was later refortified in 66 AD by Josephus during the First Jewish Revolt, but fell to Roman Emperor Vespasian in 67.
In 348, Bishop Cyril of Jerusalem wrote that he preferred Mt. Tabor to Mt. Hermon as the site of the Transfiguration, and by the end of the 4th century there was a church on the site. By 570, three Byzantine churches are recorded as standing on Mt. Tabor, or perhaps one large church with chapels dedicated to Christ, Moses and Elijah.
By the 7th century, there was a fortifed Monastery of the Transfiguration associated with Armenian monks atop Mt. Tabor. A Greek bishop is mentioned in the 9th century.
Mount Tabor was an important sacred site in the Crusader period, and many hermits lived in cells on the mountain slopes. A Latin abbot was appointed to the monastery soon after 1099 and the Greek Orthodox monastery was put to us as a Benedictine house under a bishop in 1103-28. The three Byzantine churches or chapels were still standing at this time.
Islamic forces raided the monastery in 1113, but it was re-established by 1115. At some point in the 12th century, the old Byzantine triple church was replaced with a Romanesque basilica with three aisles, six bays and three apses. It enclosed the sacred rock that was believed to be the very site of the Transfiguration. Stretching north and south of the church were the extensive buildings of a Benedictine monastery, including a chapel and a small bath house.
In 1183, part of Salah al-Din's army climbed Mount Tabor and sacked the Greek monastery, but failed to take the larger fortified Latin monastery until 1187. B
eginning in 1212, Ayyubid leaders al-Adil and later al-Mu'azzam Isa built massive walls and fortifications across the entire high plateau of Mount Tabor in order to guard the road to Acre. The wall was defended by 13 towers and a rock-cut ditch. But after a nearly-successful Crusader attack in 1217, al-Mu'azzam demolished the fortifications.
Throughout this period, the Basilica of the Transfiguration seems to have survived intact and pilgrims continued to visit it. Mount Tabor was back in Frankish hands from 1229 to 1241. In 1255, it was granted to the Hospitallers, but in 1263, Baybars destroyed the church and the mountain became a royal hunting park for the Mamluks.
In the 14th century, local Christians are recorded as decking the ruined churches atop Mount Tabor with flags at the Feast of the Transfiguration (August 6), a custom that continued for many centuries.
In 1631, Fakhr al-Din granted the Franciscans permission to live atop Mount Tabor, and this permission was confirmed by the Ottoman government on various occasions in the 17th and 18th centuries. The Franciscans mainly used rooms of the ruined castle bath house until they rediscovered the ruined Crusader church in 1858 and began reconstruction. In 1924, the present church, which stands over the 12th century church, was completed.

What to See
Mount Tabor can be seen from miles around and there are fine views across the Jezreel Valley from the top, demonstrating its strategic importance. The 13th-century walls can still be seen around the summit, which is divided into Greek Orthodox (northeast) and Latin Catholic (southeast) areas. On the west side are ruins of Josephus' fortifications. The Latin section is reached through the Gate of the Winds, which was al-Adil's main fortress gate.
The Latin (Franciscan) Church of the Transfiguration (or Church of the Savior) dates from 1924 but stands on the same site and reflects the plan of the earlier Crusader and Byzantine churches.
In the crypt, the west door is now blocked by the new entrance and the lowered floor of the nave. The chapel south of the west entrance had a 12th-century wall tomb and a mosaic floor, which was relaid in 1924.
About 20m west of the church, on the north side of the entrance path, is a small ruined chapel that may have been the private chapel of the abbot in the 12th century. The entrance is in the west end of the south wall, a bench lines the walls and the base of a chancel screen can be seen. Two steps lead up to the sanctuary where a projection on the upper step marks the original location of the altar (the present altar is modern). The apse has remains of a window and two aumbries.
In the Greek area is the Church of St. Elias, built in 1845. It is a three-aisled basilica with four bays and the lower part of its apses may be early 12th century. The wall paintings were added in 1912.
Representing the ascetic hermit tradition on Mount Tabor is the Church of St. Melchizedek, located on the northwest side of the upper plateau. The name derives from a 4th-century tradition in which Melchizedek spent seven years as a hermit on Mount Tabor before meeting and blessing Abraham. Most of the present church dates fromthe 19th century, but reuses older masonry.

Dealing with Job Loss



In the reality of recent global economic recession, most individuals, at some point, will face an unexpected job loss. Companies release employees for many reasons: restructuring, downsizing, changes in cyclical demand, and other reasons out of their control.
Here are tips to help individuals and families cope with job loss.
Tip 1: Stay calm. Unexpected job loss can cause anxiety, sleeplessness, a change in appetite, and depression. Family needs still need to be met, so it's helpful to remain calm so you can make sound decisions and find new employment. Remember that the unexpected always happens in life. Job security has diminished significantly. The typical individual will change jobs several times over the course of a lifetime.
Tip 2: Apply for unemployment insurance benefits. Unemployment insurance is a combined federal and state program. The program receives much of its funding from the federal government, but it is administered by each state. The insurance program provides unemployment benefits to eligible workers. To qualify, individuals must prove they are unemployed through no fault of their own, as determined under state law. Each state sets the requirements for its citizens to receive unemployment insurance benefits.
Tip 3: Evaluate all income sources. Each individual or family should take a critical look at all sources of income before creating an emergency spending plan. In some cases, when an individual is released from employment, the company he or she worked for will offer financial and other benefits. It is important to contact the previous employer to determine if such programs exist and if you are eligible to participate. Some employers offer a severance package and educational and unemployment insurance filing assistance.
Tip 4: Develop an emergency spending plan. The length of unemployment can vary from a few days to years. Each family should begin the process of developing an emergency budget as soon as possible. Lifestyle and spending habits may have to change to meet current income levels. Families should try to maintain some sense of stability and conserve resources. Minimize or postpone taking vacations, going to movies, eating out, and purchasing clothing, toys, and other luxury items until you find another job.
Tip 5: Consider temporary insurances. Health insurance may seem like a luxury when you first lose your job. However, if for some reason you or a family member becomes ill, health insurance could literally be a life saver. There are various ways to acquire health insurance, and your previous employer may offer some type of benefit. The federal government, through Title X of the 1986 Consolidated Omnibus Budget Reconsolidation Act (better known as COBRA) established guidelines for temporary health insurance. Also available are preferred provider and health maintenance organizations, high-deductible health plans, and health savings accounts.
Tip 6: Find temporary work. Find temporary work even if it does not pay as much as your previous job. Temporary work will reduce your unemployment benefits in the short term, but it may provide some fringe benefits and reduce out-of-pocket costs significantly. While your cash income may decrease, your overall financial situation may improve. If an individual can secure temporary employment long enough, it may, in some cases, reset the unemployment insurance benefits. Temporary agencies as well as the Alabama Industrial Relations Unemployment Office may be able to assist you.
Tip 7: Keep looking for permanent work. The search for permanent work to replace your old job should begin as soon as possible. Look for temporary and permanent work immediately. Explore all options. It is important to find a stable, short-term or long-term job before unemployment insurance benefits are no longer available. Even though a job may not be equal to your previous one, consider it if it is stable. Apply for as many vacant positions as possible in every area that you could be considered reasonably qualified.
Tip 8: Evaluate education and career goals. At some point in the first month or so after losing a job, evaluate your educational and career goals. In some cases, you may become unemployed because of a change in the economy. Declines in some sectors of the economy may signal a time to retrain and enter a different line of work. Additional education and training could make you more marketable to employers in your current field or in a new area. Some training may require limited time and investment, and some may even be free. Other types of education and training may require significant commitment. The end objective is to find a new job, but it may also be time to find a new career. Careers often require some level of education or training.

Friday, 27 February 2009

Tình Yêu Gia Đình


Sáng Chúa nhật vừa qua, chúng tôi đọc được trên mạng lưới toàn cầu một bài viết về ý nghĩa của gia đình. Người đưa nó lên “xa lộ thông tin” đã không ghi tác giả là ai. Mời bạn thưởng thức câu chuyện qua bản chuyển ngữ sau đây:
Tôi đụng phải một người lạ đi ngang qua mình, tôi vội nói: “Ông vui lòng tha lỗi cho tôi.”
Người ấy đáp: “Xin bà cũng tha lỗi cho tôi nữa; tôi đã không ngó chừng bà.” Chúng tôi rất là lịch sự, người lạ này và tôi. Chúng tôi từ giã nhau, tiếp tục con đường mình đi.
Nhưng tại gia đình chuyện lại xảy ra khác. Chúng ta cư xử thế nào với những người thân yêu, cha mẹ con cái của mình. Chiều hôm ấy, khi tôi nấu cơm tối, con trai tôi đứng im lặng bên cạnh tôi.
Quay lưng lại, tôi đụng phải nó gần ngã xuống đất. Tôi giận dữ quát lên: “Tránh xa ra!” Con tôi đi ra, trái tim nhỏ bé của nó vỡ tan. Tôi đã không nhận biết mình đã nói khe khắt thế nào.
Lúc tôi nằm thao thức trên giường, tiếng nói rất nhẹ của Thượng Đế đến với tôi và bảo rằng: “Khi đối xử với kẻ xa lạ, con xử dụng sự lễ độ thông thường, nhưng con cái mà con thương yêu, xem ra con lại lạm dụng. Hãy xuống bếp và nhìn dưới nền nhà, con sẽ thấy một số hoa ở nơi cửa. Đó là những đóa hoa con của con đã mang về cho con. Chính nó đã hái những đóa hoa ấy: mầu hồng, mầu vàng và xanh dương.”
Con tôi đứng rất lặng thinh để không phá mất sự ngạc nhiên, và bạn không bao giờ trông thấy nước mắt tràn ngập đôi “cửa sổ linh hồn” của nó. Lúc này, tôi cảm thấy mình thật bé nhỏ, và bây giờ những hạt lệ của tôi bắt đầu rơi.
Tôi lặng lẽ tới quỳ xuống bên giường con mình; “Dậy đi con, dậy đi con”, tôi gọi. “Con đã hái những đóa hoa này cho mẹ phải không?” Nó nở nụ cười: “Con đã nhìn thấy những hoa này bên gốc cây ngoài vườn. Con biết mẹ yêu chúng, đặc biệt những bông mầu xanh dương. Tôi nói: “Con à, mẹ rất ân hận về hành động mẹ đã làm cho con hôm nay; chính ra mẹ không nên la hét con như thế.” Con tôi trả lời: “Ồ, mẹ à, chuyện ấy không sao. Dù thế nào đi nữa con vẫn yêu mẹ”. Tôi nói: “Con à, mẹ cũng yêu con nữa, và quả là mẹ thích những hoa này, nhất là hoa mầu xanh dương.”
Bạn có ý thức rằng nếu ngày mai chúng ta chết, công ty mà chúng ta phục vụ có thể tìm người khác để thay thế chúng ta một cách dễ dàng trong vài ba ngày. Nhưng những người thân yêu trong gia đình chúng ta sẽ cảm thấy mất mát suốt những ngày tháng còn lại của đời họ.
Khi suy nghĩ về điều đó, chúng ta nghiệm thấy chuyện mình lao đầu vào công việc nhiều hơn là vào gia đình của riêng mình � thực sự là một cuộc đầu tư dại dột, phải không bạn?
Từ “GIA ĐÌNH” bao gồm người cha, người mẹ và con cái. Trong Anh ngữ gia đình là “FAMILY”, từ này có một ý nghĩa rất sâu đậm, được diễn đạt như sau:
FAMILY = FATHER AND MOTHER, I LOVE YOU!
CHA VÀ MẸ ƠI, CON YÊU THƯƠNG CHA MẸ.
Chúng ta hãy gìn giữ mái ấm gia đình mình, đặt ưu tiên cho hạnh phúc gia đình. Chúng ta có thể hy sinh công ăn việc làm cho tình yêu gia đình, chứ không bao giờ làm điều trái ngược lại, nghĩa là hy sinh tình yêu gia đình cho công ăn việc làm. Vì gia đình thì thiêng liêng cao quí, còn công việc chỉ là vật chất vô thường.

ĐHY Phaolô-Giuse Phạm Đình Tụng



Đức Hồng Y Phaolô-Giuse Phạm Đình Tụng, sinh ngày 20.05.1919, trong một gia đình Công giáo đạo đức tại thôn Bình Hoà, xã Yên Thắng, huyện Yên Mô, tỉnh Ninh Bình, thuộc giáo họ Cầu Mễ, giáo xứ Quảng Nạp, giáo phận Phát Diệm. Năm 1925 ngài đi học tại trường làng. Năm 1927 ngài được cha nghĩa phụ Phêrô Phạm Bá Trực đưa ra Hà Nội học tại ngôi trường do cha vừa thành lập ở giáo xứ Kẻ Sét. Thấy ngài ngoan ngoãn, hiền lành, có tư chất thông minh lại ẩn giấu một nghị lực khác người, cha Phạm Bá Trực đã xin cho ngài đi tu và ngài đã trúng tuyển vào Tràng Tập Hà Nội năm 1929. Năm 1933, ngài là học sinh đầu tiên của Trường Tập Hà Nội thi đậu bằng Certificat d’Étude Primaire và ngài được gọi vào Tiểu Chủng viện Hoàng Nguyên, toạ lạc ở giáo xứ Hoàng Nguyên, huyện Phú Xuyên, tỉnh Hà Đông. Năm 1939, tốt nghiệp Tiểu Chủng viện Hoàng Nguyên, ngài được cử đi phục vụ tại giáo xứ Xuy Xá, thuộc huyện Mỹ Đức, tỉnh Hà Đông. Năm 1940, ngài được gọi vào Đại Chủng viện Liễu Giai, Hà Nội và ngài theo học chương trình triết học tại đây cho đến năm 1942. Ngày 06/06/1949 ngài được truyền chức linh mục tại nhà thờ Chính Toà Hà Nội. Năm 1949 ngài được chỉ định làm tuyên úy Cô Nhi viện Têrêxa tại Quần Ngựa. Năm 1950, ngài được bổ nhiệm làm Phó xứ rồi làm Chính xứ Hàm Long thay thế cha Giuse Maria Trịnh Như Khuê đi làm giám mục Hà Nội. Năm 1953, ngài thành lập Trung tâm Bái ái-Xã hội Bạch Mai, trên khu đất khoảng 4000 m2, nhằm trợ giúp những người khốn khổ trôi dạt về từ các vùng nông thôn bị đang bị chiến tranh tàn phá. Năm 1955, ngài được bổ nhiệm làm Giám đốc Tiểu Chủng viện Thánh Gioan Hà Nội- Một Liên Tiểu Chủng viện bao gồm khoảng 200 tiểu chủng sinh của các giáo phận Hà Nội, Bùi Chu, Hải Phòng, Bắc Ninh, Phát Diệm, Thái Bình, Thanh Hoá. Trong số này về sau có hơn 60 người làm linh mục, trong đó có 3 vị làm giám mục. Năm 1963, ngài đựơc Toà Thánh bổ nhiệm làm Giám mục Giáo phận Bắc Ninh. Trong hơn 30 năm làm Giám mục Bắc Ninh, bằng các sáng kiến mục vụ độc đáo, ngài đã biến Toà Giám Mục trở thành một mái ấm gia đình, nơi chủ chăn và đoàn chiên gặp nhau, cùng nhau chia vui sẻ buồn. Ngày 04.07.1990 Toà Thánh đặt ngài làm Giám quản Tổng Giáo phận Hà Nội, kiêm Giám đốc Đại Chủng viện Hà Nội. Ngày 23.04.1994, vào tuổi 75, thay vì được nghỉ hưu theo Giáo luật, thì Toà Thánh lại đã bổ nhiệm ngài làm Tổng Giám Mục Hà Nội. Đến ngày 26/11/2004 ngài được ĐGH Gioan Phaolô II phong tước Hồng Y tại Rôma. Ngoài ra, ngài sẽ còn nắm các chức vụ quan trọng khác như Chủ tịch HĐGM Việt Nam (1995-2001), Giám quản GP Hưng Hóa (1995), Lạng Sơn (1998), Hải Phòng (1999).
Ngày chúa nhật ngày 22.02.2009, lúc 10 h 10’, ngài đã được Chúa gọi về trong tình yêu thương chăm sóc và lời nguyện cầu của Đức Tổng Giám Mục Hà Nội Giuse Ngô Quang Kiệt, của quý cha quý thầy quý soeurs phục vụ tại Toà Tổng Giám Mục, hưởng thọ 90 tuổi, trong đó có 80 năm tu hành, 60 năm linh mục, 46 năm giám mục và 15 năm hồng y.
Trong 90 năm làm con chúa, đặc biệt trong tư cách là mục tử, Đức Hồng Y là một nhà tu hành mẫu mực, là một lãnh tụ tôn giáo khôn ngoan, là một tông đồ nhiệt thành và được đồng nghiệp kính trọng, là một nhà giáo dục đào tạo kiên nhẫn, là một chủ chăn hiền hoà và can đảm luôn tận tâm hy sinh phục vụ đoàn chiên, được đoàn chiên thương mến. Đức TGM Giuse Ngô Quang Kiệt viết về ngài nhân dịp mừng thượng thọ cửu tuần của ngài vào năm 2008 rằng: “ …Trong những năm tháng qua, Đức Hồng Y đã cống hiến trọn vẹn cuộc đời cho Chúa, cho Hội Thánh và đã để lại biết bao thành quả mà ngày nay chúng ta được hưởng nhờ. Ngài là tấm gương sáng cho chúng tá về đời sống thánh thiện đạo đức, về sự tận tuỵ phục vụ Chúa và Hội Thánh, về tầm nhìn xa trông rộng trong việc đào tạo nhân sự, về sự vui lòng chấp nhận thánh ý Chúa và về sự khiêm nhường quên mình sâu xa. Ngài là món quà quý giá Chúa tặng ban cho chúng ta. Qua ngài, biết bao ơn phúc của Chúa đổ tràn trên Tổng Giáo Phận Hà Nội, trên mỗi người chúng ta”. Đức Hồng Y đã góp phần quan trọng trong việc bảo vệ, xây dựng và phát triển Giáo hội Việt Nam, đặc biệt trong lĩnh vực đào tạo, quản trị và tông đồ mục vụ. Ngài là cây đại thụ cuối cùng của Giáo hội Miền Bắc đã được Chúa đưa về Trời. Trong tâm tình kính yêu và tri ân ngài sâu xa, chúng ta hiệp lòng hiệp ý dâng lời tạ ơn với ngài và cầu nguyện cho ngài.

Thursday, 26 February 2009

About Sapa








Located in Vietnam's remote North West Mountains, Sapa is famous for both its fine, rugged scenery and also its rich cultural diversity.
Sapa, at 1,600m above sea level, is an incredibly picturesque resort town that lies on the Hoang Lien Son mountain range near the Chinese border in northwestern Vietnam, known as "the Tonkinese Alps".
Sapa and its surrounding region is host to many hill tribes, as well as rice terraces, lush vegetation and Fansipan (Phan Xi Phang), the highest peak in Vietnam at 3,143m. As a result of a recent surge in popularity Sapa has rapidly become a tourist hot-spot.
Sapa is home to a wealth of colorful, diverse hill tribes, who have steadfastly resisted integration into Vietnamese society and modern life. In fact, the hill tribes, including the Hmong, Dao (Dzao), Tay, Day (Dzay) and Xa Pho, comprise the majority of inhabitants in the area, outnumbering the Vietnamese (Kinh) who prefer the warmer low lands.