Sáng Chúa nhật vừa qua, chúng tôi đọc được trên mạng lưới toàn cầu một bài viết về ý nghĩa của gia đình. Người đưa nó lên “xa lộ thông tin” đã không ghi tác giả là ai. Mời bạn thưởng thức câu chuyện qua bản chuyển ngữ sau đây:
Tôi đụng phải một người lạ đi ngang qua mình, tôi vội nói: “Ông vui lòng tha lỗi cho tôi.”
Người ấy đáp: “Xin bà cũng tha lỗi cho tôi nữa; tôi đã không ngó chừng bà.” Chúng tôi rất là lịch sự, người lạ này và tôi. Chúng tôi từ giã nhau, tiếp tục con đường mình đi.
Nhưng tại gia đình chuyện lại xảy ra khác. Chúng ta cư xử thế nào với những người thân yêu, cha mẹ con cái của mình. Chiều hôm ấy, khi tôi nấu cơm tối, con trai tôi đứng im lặng bên cạnh tôi.
Quay lưng lại, tôi đụng phải nó gần ngã xuống đất. Tôi giận dữ quát lên: “Tránh xa ra!” Con tôi đi ra, trái tim nhỏ bé của nó vỡ tan. Tôi đã không nhận biết mình đã nói khe khắt thế nào.
Lúc tôi nằm thao thức trên giường, tiếng nói rất nhẹ của Thượng Đế đến với tôi và bảo rằng: “Khi đối xử với kẻ xa lạ, con xử dụng sự lễ độ thông thường, nhưng con cái mà con thương yêu, xem ra con lại lạm dụng. Hãy xuống bếp và nhìn dưới nền nhà, con sẽ thấy một số hoa ở nơi cửa. Đó là những đóa hoa con của con đã mang về cho con. Chính nó đã hái những đóa hoa ấy: mầu hồng, mầu vàng và xanh dương.”
Con tôi đứng rất lặng thinh để không phá mất sự ngạc nhiên, và bạn không bao giờ trông thấy nước mắt tràn ngập đôi “cửa sổ linh hồn” của nó. Lúc này, tôi cảm thấy mình thật bé nhỏ, và bây giờ những hạt lệ của tôi bắt đầu rơi.
Tôi lặng lẽ tới quỳ xuống bên giường con mình; “Dậy đi con, dậy đi con”, tôi gọi. “Con đã hái những đóa hoa này cho mẹ phải không?” Nó nở nụ cười: “Con đã nhìn thấy những hoa này bên gốc cây ngoài vườn. Con biết mẹ yêu chúng, đặc biệt những bông mầu xanh dương. Tôi nói: “Con à, mẹ rất ân hận về hành động mẹ đã làm cho con hôm nay; chính ra mẹ không nên la hét con như thế.” Con tôi trả lời: “Ồ, mẹ à, chuyện ấy không sao. Dù thế nào đi nữa con vẫn yêu mẹ”. Tôi nói: “Con à, mẹ cũng yêu con nữa, và quả là mẹ thích những hoa này, nhất là hoa mầu xanh dương.”
Bạn có ý thức rằng nếu ngày mai chúng ta chết, công ty mà chúng ta phục vụ có thể tìm người khác để thay thế chúng ta một cách dễ dàng trong vài ba ngày. Nhưng những người thân yêu trong gia đình chúng ta sẽ cảm thấy mất mát suốt những ngày tháng còn lại của đời họ.
Khi suy nghĩ về điều đó, chúng ta nghiệm thấy chuyện mình lao đầu vào công việc nhiều hơn là vào gia đình của riêng mình � thực sự là một cuộc đầu tư dại dột, phải không bạn?
Từ “GIA ĐÌNH” bao gồm người cha, người mẹ và con cái. Trong Anh ngữ gia đình là “FAMILY”, từ này có một ý nghĩa rất sâu đậm, được diễn đạt như sau:
Tôi đụng phải một người lạ đi ngang qua mình, tôi vội nói: “Ông vui lòng tha lỗi cho tôi.”
Người ấy đáp: “Xin bà cũng tha lỗi cho tôi nữa; tôi đã không ngó chừng bà.” Chúng tôi rất là lịch sự, người lạ này và tôi. Chúng tôi từ giã nhau, tiếp tục con đường mình đi.
Nhưng tại gia đình chuyện lại xảy ra khác. Chúng ta cư xử thế nào với những người thân yêu, cha mẹ con cái của mình. Chiều hôm ấy, khi tôi nấu cơm tối, con trai tôi đứng im lặng bên cạnh tôi.
Quay lưng lại, tôi đụng phải nó gần ngã xuống đất. Tôi giận dữ quát lên: “Tránh xa ra!” Con tôi đi ra, trái tim nhỏ bé của nó vỡ tan. Tôi đã không nhận biết mình đã nói khe khắt thế nào.
Lúc tôi nằm thao thức trên giường, tiếng nói rất nhẹ của Thượng Đế đến với tôi và bảo rằng: “Khi đối xử với kẻ xa lạ, con xử dụng sự lễ độ thông thường, nhưng con cái mà con thương yêu, xem ra con lại lạm dụng. Hãy xuống bếp và nhìn dưới nền nhà, con sẽ thấy một số hoa ở nơi cửa. Đó là những đóa hoa con của con đã mang về cho con. Chính nó đã hái những đóa hoa ấy: mầu hồng, mầu vàng và xanh dương.”
Con tôi đứng rất lặng thinh để không phá mất sự ngạc nhiên, và bạn không bao giờ trông thấy nước mắt tràn ngập đôi “cửa sổ linh hồn” của nó. Lúc này, tôi cảm thấy mình thật bé nhỏ, và bây giờ những hạt lệ của tôi bắt đầu rơi.
Tôi lặng lẽ tới quỳ xuống bên giường con mình; “Dậy đi con, dậy đi con”, tôi gọi. “Con đã hái những đóa hoa này cho mẹ phải không?” Nó nở nụ cười: “Con đã nhìn thấy những hoa này bên gốc cây ngoài vườn. Con biết mẹ yêu chúng, đặc biệt những bông mầu xanh dương. Tôi nói: “Con à, mẹ rất ân hận về hành động mẹ đã làm cho con hôm nay; chính ra mẹ không nên la hét con như thế.” Con tôi trả lời: “Ồ, mẹ à, chuyện ấy không sao. Dù thế nào đi nữa con vẫn yêu mẹ”. Tôi nói: “Con à, mẹ cũng yêu con nữa, và quả là mẹ thích những hoa này, nhất là hoa mầu xanh dương.”
Bạn có ý thức rằng nếu ngày mai chúng ta chết, công ty mà chúng ta phục vụ có thể tìm người khác để thay thế chúng ta một cách dễ dàng trong vài ba ngày. Nhưng những người thân yêu trong gia đình chúng ta sẽ cảm thấy mất mát suốt những ngày tháng còn lại của đời họ.
Khi suy nghĩ về điều đó, chúng ta nghiệm thấy chuyện mình lao đầu vào công việc nhiều hơn là vào gia đình của riêng mình � thực sự là một cuộc đầu tư dại dột, phải không bạn?
Từ “GIA ĐÌNH” bao gồm người cha, người mẹ và con cái. Trong Anh ngữ gia đình là “FAMILY”, từ này có một ý nghĩa rất sâu đậm, được diễn đạt như sau:
FAMILY = FATHER AND MOTHER, I LOVE YOU!
CHA VÀ MẸ ƠI, CON YÊU THƯƠNG CHA MẸ.
Chúng ta hãy gìn giữ mái ấm gia đình mình, đặt ưu tiên cho hạnh phúc gia đình. Chúng ta có thể hy sinh công ăn việc làm cho tình yêu gia đình, chứ không bao giờ làm điều trái ngược lại, nghĩa là hy sinh tình yêu gia đình cho công ăn việc làm. Vì gia đình thì thiêng liêng cao quí, còn công việc chỉ là vật chất vô thường.
No comments:
Post a Comment
Your comments here